Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Những bài thơ công giáo hay

Con đường Chúa đi
Đường Chúa đi, con đường khổ giá,
Gánh trên vai tất cả Tội Đời.
Lưng hằn bao vết đòn roi,
Mão gai trên trán, tuôn rơi máu đào.
Bao sỉ nhục in vào môi, mắt,
Bước lê chân, thân vác thập hình
Lưỡi đòng xuyên thấu trái tim,
Chịu hết đau khổ với tình cho đi
Treo thập giá, chết vì nhân loại,
Nhận thương đau cứu rỗi cho đời
Cứu bao cuộc sống nổi trôi,
Để người tội lỗi muôn nơi cậy nhờ.
Ai đang sống hững hờ với Chúa,
Mau quay về, chan chứa niềm mơ.
Tình yêu Chúa chẳng bến bờ,
Luôn giang tay rộng, đón chờ, thứ tha.
Ân tình Chúa quá bao la,
Xin cùng cảm tạ, ngợi ca ơn Người

GIAO THỪA

Mỗi đêm là một giao thừa
Chong đèn tự hỏi yêu chưa hỡi lòng
Mỗi sớm mai, có nắng hồng
Tình trời yêu đất mênh mông diệu huyền
Lẽ nào khát vọng tuần phiên
Mà không uống suối tinh tuyền tình xuân
Lẽ nào tàn buổi gian truân
Mà quên cảm tạ hồng ân diệu kỳ
Đời em vạn thuở xuân thì
Trong nguồn thánh sủng lưu ly ngập tràn
Đời con vạn thuở bình an
Trong nguồn tình ái vô vàn xót thương
Giao thừa đợi đón thiên hương
Tỏa nồng trọng thể thần lương nhiệm mầu
Dẫu là đêm có ngàn sâu
Thì niềm hy vọng còn thâu đêm dài
Em van xin, em khẩn nài
Cho em tinh tuyết như ngày xuân xưa
….
Mỗi đêm là một giao thừa
Chong đèn tự hỏi yêu chưa hỡi lòng
gã tuần phiên, 14-02-2015

KHÔNG CÒN LÀ MÌNH

(x. Is 53,3-5)
người đã không còn là mình nữa
giữa thế giới vụn vữa, ta bà
vòng tay ba cõi xa cả ba
cuộc đời như chưa hề quen biết
gió thừa còn chưa thương với tiếc
huống là trăng muộn thiết tha chi
còn một mình gặm nhấm sầu bi
nơi quán trọ nghĩa nghì, côi cút
đêm tàn đêm, bờ tình heo hút
bến khuất mờ xa vuột mắt mây
quờ đôi tay chẳng có bàn tay
người dấu yêu còn ai nghe ngóng
không tuổi, tên, giữa ngày náo động
không hoàn không, trống rỗng, tan hoang
góc trời riêng vắng nắng địa đàng
vắng giọt lệ nhân gian thương xót
cũng không là chút bèo, chút bọt
không là gì nữa giữa cuộc đời
để từ không, nên có, rạng ngời
làm mới lại loài người hoang phế
người phung cùi, hay người cứu thế
dọc đường trần dâu bể phù sinh
trở thành không, không còn là mình
để nên có, bình minh sự sống
ả giang hồ, 10-02-2015

ĐÃ YÊU THÌ KHÔNG MUỘN

không phải con nghi ngờ
về lòng lành của Chúa
nhưng vì con nhớp nhúa
đến tan vữa, tàn hoang
con chẳng nhìn ra con
chẳng dám thương mình nữa
thì dám đâu xin Chúa
thương xót chữa lành con
thôi thì một khát mong
cứ theo ý Ngài muốn
đã yêu thì không muộn
xin làm mới thân con
chờ từ lâu, mỏi mòn
lời này chưa dám nói
bởi biết mình tội lỗi
nên cất giữ trong lòng
con tin Ngài hiểu con
tội tình nên tồi tệ
khiến Ngài ra nhơ uế
cứu con được sạch tinh
ôi trái tim si tình
trên bàn tay thương xót
toàn thân con ung nhọt
nên sạch, mới, mịn, hồng…
xin khắc ghi trong lòng
con đẹp xinh, Ngài muốn
đã yêu thì không muộn
Ngài làm mới đời con
ả giang hồ, 11-02-2015

CON HỦI

HƯƠNG NAM
người vô tội bỗng dưng là tội nhân
người chưa bệnh thoắt trở thành con hủi
có phải vì người gầy còm, đen đủi
mà phàm trần vội xua đuổi, lánh xa
một trần gian chuộng mái tóc làn da
hơn trân quí lòng thật thà thanh khiết
người gian dối, hủi tâm hồn ai biết
sao nỡ đành khinh miệt kẻ lòng ngay
một trần gian chọn vóc dáng hình hài
có mỹ phẩm trong tay là thẩm mỹ
không cần có chút thành tâm, thiện chí
lòng xót thương như chân lý lỗi thời
ai dám tin đã có chỉ một người
cứu nhân thế, bỏ ngai trời xuống đất
người đẹp nhất, chịu làm người xấu nhất
đang cùng đi tất bật giữa phàm nhân
gánh trên vai bao thương tích tật nguyền
là tôi tớ, là con chiên đền tội
đấng thánh thiện, đấng tinh tuyền tuyệt đối
mặc vào mình con hủi của nhân gian
con tin Ngài, Lạy Chúa, Chúa yêu con
vì con tội, nên Ngài toan phong hủi
cho con xinh đẹp, ngài đành đen đủi
để con tự do, Ngài lầm lũi bước chân
vào mùa chay, cũng vào một mùa xuân
xin làm mới trong con niềm vui mới
là niềm vui người biết mình có tội
nhờ Lời Ngài biến đổi xác hồn con
Hương Nam, 12-02-2015

CHÚT TÀN TRO

chút tàn tro, rắc trên con
nhớ mình từ cõi hư không đời đời
tình yêu Thiên Chúa cao vời
thương con, tạo tác nên người trần gian
chút tàn tro, của tan hoang
của chóng vánh, của vội vàng bay đi
kiếp người sinh ký tử qui
cuộc đời đoạn tuyệt, chia ly từng ngày
chút tàn tro, của trắng tay
trắng tên tuổi, trắng lâu đài trần gian
trắng lo toan, trắng mộng vàng
đã đành, trắng cả hàm oan tình đời
chút tàn tro, của rụng rời
phận người lá rụng, hoa rời môi ngoan
rụng rơi bất chợt, bàng hoàng
rã rời thân thể tro tàn gió bay
chút tàn tro, chút duyên may
một tàn tro dại khởi ngày phục sinh
tàn tro từ cõi thiên đình
xuống đời gánh phận điêu linh loài người
chút tàn tro, trỗi dậy rồi
cho con tín hiệu mừng vui vô cùng
chút tàn tro của thủy chung
một lòng thương xót tín trung muôn đời
cho con tin, tàn tro Người
để con hy vọng cùng Người Phục Sinh
Hương Nam, 13-02-2015

NẾU CHÚA MUỐN

BA CHUÔNG
Đã bao lần con muốn mình được sạch
Nhưng rồi ra cũng lực bất tòng tâm
Bởi trong con có giác ngộ, có mê lầm
Đôi thiện, ác cứ chòng chành giành giựt
Đã bao lần con muốn mình thành thực
Mà trí lòng mãi lén lút, dối gian
Chút hư danh, chút hão vọng huy hoàng
Cùng hò hét trong tàn tro chóng vánh
Đã bao lần con muốn mình nên thánh
Đam mê đời như mạng nhện giăng tơ
Sợi mong manh, con hờ hững ơ thờ
Trăm ngàn sợi…bây giờ là tù ngục
Đã bao lần con muốn mình quy phục
Chỉ mình Ngài là phần phúc thiên thu
Mà sức con không thắng nổi ba thù
Thua và thua, rồi thua và thua mãi
“Nếu con muốn” chỉ toàn là thất bại
Thì thôi đành trao lại Chúa mà thôi
Cho con tin quyền năng Chúa cao vời
“Nếu Chúa muốn” “xin cho con được sạch…”



Tình Cha

Cha là điểm tựa đời con
Là dòng suối mát tràn tuôn ngọt ngào
Thác ghềnh cha vẫn xuôi vào
Đưa con về bến vỡ òa niềm vui
Lớn khôn con vẫn bùi ngùi
Vì Cha sớm tối ngược xuôi từng ngày
Quê hương có lúc buồn thay
Thân cha vất vả hao gầy tấm thân
Ngày Cha con mãi tri ân
Công Cha như núi Thái Sơn cao vời
Khấn xin với Đức Chúa Trời
Tuôn tràn ân phúc chẳng rời xa con
Dù cho lên núi xuống non
Ơn cha con nhớ sắc son ân tình
Nối dài bàn tay từ ái
Xin đừng ban tặng nhau cơn cám dỗ
Là lời ngon, là tiếng ngọt dối gian
Là ngai, ngôi, là áo mão, chức quan
Là tỷ bạc, là khối vàng, là hoan lạc
Xin đừng đưa nhau vào con đường tàn ác
Vô tâm, vô tình, đốn mạt, sát nhân
Bán bầy chiên ngoan, mua con sói dữ dằn
Bán bần dân, mua tử thần muôn thuở
Xin đừng thỏa hiệp nhau làm điều kinh sợ
Rồi cứ vô tư như chẳng có tội gì
Một mạng người, một tạo vật huyền vi
Đâu phải là loài vô tri vô giác
…..
Hãy lắng nghe tiếng lòng đang khao khát
Một trần gian xanh ngát nắng thương yêu
Mỗi trái tim, một quà tặng huyền siêu
Cho nhân loại mỹ miều ơn hạnh phúc
Hỡi trí khôn có muôn lời vinh chúc
Tự nguyên xưa thưở tạo tác đất trời
Có nhớ mình là báu vật tinh khôi
Trời ban tặng chỉ loài người quí trọng
Hỡi xác thân nguyên tuyền ơn sự sống
Sống cùng nhau xây hy vọng cho nhau
Người yêu nhau hiểu thấu được phép màu
Người giúp nhau qua bể dâu tất tả
Kìa bàn tay Đấng Hóa Công nhiệm lạ
Khẽ chạm vào nỗi đày đọa trần gian (1)
Dịu đau thương, nồng muôn lộc bình an
Người vui sống trong tình thân nhân loại
Mau nối dài bàn tay bao từ ái

Ừ VỚI DỐI

Con đang chết khô vì thiếu nước
Hay vì chẳng ai chạnh chút xót thương
Con cô đơn sầu héo giữa thánh đường
Chiên du đãng nhiên thường nơi phố lạ
Phố của dối gian ngày đêm ồn ả
Tặng cho nhau lời giả, rất hay ho
Hương hồng trần, chẳng thực, mà thơm tho
Hơn lời thật, hơn mùi chiên chuộc tội
Phố ân sủng của loài không sám hối
Lời công minh chẳng có lối chen chân
Mấy triệu năm chưa hề biết hồi tâm
Đổi cho mới thêm mê lầm cuồng loạn
Phố hư vô cùng tử thần bầu bạn
Chúc tụng nhau cho xán lạn công danh
Áo mão ngai ngôi chẳng giựt, chẳng giành
Cứ vâng dạ, ắt chóng thành minh chủ
Phố thường lạc biết bao nhiêu là đủ
Phú quý vinh hoa chưa hề cũ bao giờ
Lời đường mật ngọt ngào như múi thơ
Ai cầm nổi ngó lơ cơn cám dỗ
Con đang chết khô vì phải ngồi một chỗ
Ngó ra đời, ngó ra phố tiếc thương
Chiên ơi chiên ! Có phải chiên lạc đường
Hay con đã thỏa mộng thường..kinh hãi
Xin một lặng để chính con nhìn lại
Ân sủng nào thần gian dối ban cho

CHUYỆN NHỚ, CHUYỆN QUÊN

Con sợ bị người ta quên
Mà không cần biết Chúa vẫn hằng nhớ tới
Con ham chuộng một lời ca ngợi
Mà chẳng quan tâm điều Chúa nói trong con
Con sợ mình sầu não héo hon
Mà chẳng cảm nỗi cô đơn của Chúa
Con sợ dung nhan mình tàn úa
Chưa nhìn ra Chúa gầy guộc bao năm
Con sợ mình mang tiếng mang tăm
Mà cứ nhởn nhơ làm ô danh thánh Chúa
Con sợ mình không nơi nương tựa
Quên Chúa là chỗ dựa tuyệt bình an
Con sợ mình rồi đây sẽ tàn hoang
Mà chẳng biết Chúa vĩnh hằng muôn thuở
Con sợ mình… còn biết bao nỗi sợ
Mà chưa hề nghe, sợ…mất linh hồn
Một cuộc đời có những chuyện đáng quên
Thì con lại cứ để lòng nhớ tới
Có những chuyện đáng để lòng nhớ tới
Con dửng dưng vô tình, chẳng sợ quên
Rồi thời gian bỗng chậm bước lênh đênh
Vẫn chưa hiều điều cần quên, cần nhớ
Nghĩa gì đâu một kiếp người đổ vỡ
Thành hư không cả nỗi nhớ, niềm quên
Có lẽ nào, Chúa cũng quên gọi tên
Bởi một đời con không hề nhớ Chúa
Còn một chút muộn màng trong héo úa
Lòng con xin nhớ tình Chúa vô biên…

TAY YÊU KHẼ CHẠM KIẾP NGƯỜI

cảm ơn kiếp bệnh, cảnh bần
cho tôi thấy Chúa rất gần bên tôi
cảm ơn phút rã, giây rời
mà nghe âu yếm những lời ủi an
cảm ơn thân xác võ vàng
nhớ mình tro bụi chóng tàn hôm mai
cảm ơn gánh nợ trần ai
biết người độ lượng còn hoài tha cho
cảm ơn đau khổ dày vò
khát lòng trong trắng, thơm tho, an bình
cảm ơn kẻ trọng, người khinh
mới hay một kiếp phù sinh nhiên thường
cảm ơn kẻ ghét, người thương
nhận ơn mặc khải tỏ tường tình Cha
cảm ơn tấm bánh bẻ ra
biết còn nhân ái bao la tuyệt vời
cảm ơn bèo dạt mây trôi
lời tiên báo sớm cuộc đời phù hoa
cảm ơn một cõi người ta
ngắn dài sâu rộng cũng là chia phôi
cảm ơn Đấng Cứu Chuộc tôi
tay yêu khẽ chạm kiếp người phục sinh

TRONG MẮT NGƯỜI YÊU

HƯƠNG NAM
(Giop 7, 1-4. 6-7)
tôi phải buồn sầu mãi mãi
từ sáng sớm, đến chiều tà
ước ao là một kiếp hoa
biết gì đâu mà đau khổ
con thoi kia đòi hạnh ngộ
thoáng trong gió, thắc thoảng quay
ngày lụi tàn như mọi ngày
có chi đâu là hy vọng
tôi dặn mình rất long trọng
hãy nhớ rằng, đời sống tôi
chỉ là một hơi thở thôi
mắt không thể nhìn hạnh phúc
chẳng phải hư, nhưng là thực
đừng ngờ vực, chớ buông xuôi
hãy dám biết về phận người
để lòng vui mà tín thác
tôi tin lòng trời xanh ngát
đại độ lượng, tuyệt khoan dung
biết tôi, khốn tận, khổ cùng
hằng đoái trông, tuôn thương xót
hãy cứ là bèo, là bọt
miễn là trong mắt người yêu
hãy cứ là tịch là liêu
trong bàn tay tình tạo hóa
khổ dịch ơi đừng vội vã
cứ thong dong ngả nghiêng đời
tôi tặng em vạn nụ cười
vì trong tôi muôn phước cả

MỘT NGÀY CỦA CHÚA

Là một ngày xót thương, cứu chữa
Ngày tình đi vào giữa nhân gian
Cùng người tất bật, lo toan
Cùng người bệnh tật vô vàn bi ai
Là một ngày không ngai, không phẩm
Xuống đồng hàng với đám bần dân
Hiểu tình, cảm cảnh, thương thân
Chia đời khốn khó, ân cần ủi an
Là một ngày trao ban hồng phúc
Cho ai người sầu, nhục, thương đau
Vững tin giữa cảnh cơ cầu
Có bàn tay Chúa nhiệm mầu đỡ nâng
Là một ngày muôn phần bận rộn
Vì yêu ai thiếu thốn mọi bề
Thi ân giáng phúc tràn trề
Không quên phút lắng hướng về lòng Cha
Là một ngày đúng là ngày mẫu
Cho ai người theo dấu chân yêu
Xuống nơi cùng tận tiêu điều
Cứu ai khốn khổ, hắt hiu, kiếp người
Rồi khiêm tốn, tìm nơi cầu nguyện
Xin tình yêu hiện diện trên đời
Cho danh Cha, sáng rạng ngời
Nước Người Trị đến, ý Người hiển linh

SAU MỘT NGÀY

Xin cho con biết tìm một phút lắng
Trong bình an cõi thinh vắng, lặng thinh
Cho đôi tim cùng một nhịp ân tình
Yên ắng lắm mà hình chung với bóng
Chỉ trong yêu mới nghe tình đương động
Chúa mỉm cười con say mộng ngủ ngoan
Chẳng nhớ chẳng quên những phút huy hoàng
Chẳng lo toan những điêu tàn thất bại
Vì việc phải làm trên đôi tay tình ái
Có đâu là việc mê mãi của con
Con đã làm với Chúa trong hân hoan
Không việc gì con đã làm cho Chúa
Rồi ngày mai, thêm một ngày mai nữa
Cũng một hành trình với Chúa, với con
Vì xót thương, con đành chịu héo hon
Và chấp nhận hao mòn cùng với Chúa
Rồi đêm mai, con lại về trong Chúa
Ngủ an bình gối vào ngực hồn nhiên
Chúa vỗ về bồi dưỡng sức thần thiêng
Để con mãi là trái tim của Chúa

TẠO VẬT MỚI

BA CHUÔNG
Vỏ trứng ơi, xin hãy mau vỡ nứt
Cho đời mừng một chú gà con
Hạt lúa ơi, thối đi trên ruộng đồng
Cho người hân hoan mùa gặt mới
Rách mình ra đi này kén hỡi
Cho bướm xinh phấn khởi cất cánh bay
Đau khổ ơi, cứ thỏa mộng đọa đày
Cho em hát bài tình ca sống lại
Có một người từ trên cao xa ngái
Xuống dạo chơi cùng nhân loại khổ đau
Thắp sáng lên niềm hy vọng xanh màu
Nơi cõi đất tưởng u sầu muôn kiếp
Gánh khổ Người, gánh tội tình khủng khiếp
Gánh nhục thân, gánh tủi hổ chưa vừa
Gánh tử hình, gánh án chết muôn xưa
Gánh sầu thảm, khai hoa bình minh mới
Người đang đứng ở bên kia, bến đợi
Em đem khổ sầu đổi lấy niềm vui
Cứ hồn nhiên trong cay đắng ngậm ngùi
Vì có hẹn với Người nơi cõi sống
Xin Người vững trong em niềm hy vọng
Hạt thối đi, nứt mộng, nẩy mầm xanh
Cho lệ tràn trên đôi mắt long lanh
Em đẹp lắm viên thành tạo vật mới

TAY NGƯỜI

Tay Người chạm tới tay tôi
Tôi nghe sức mạnh nơi Người truyền sang
Từ hắt hiu, bỗng rỡ ràng
Từ run lẩy bẩy bỗng vững vàng bước chân
Lời yêu chẳng ngại, chẳng ngần
Rót lòng tôi ắp thanh âm diệu kỳ
Là Lời tác tạo, huyền vi
Nay thành nhục thể bước đi giữa đời
Người bảo tôi, bước bên Người
Đi đâu cũng thấy một trời khổ đau
Thấy bằng con mắt lau hau
Và còn thấy cả lòng trào xót thương
Dừng chân đứng lại bên đường
Tay người chạm tới đoạn trường bi ai
Lời Người như nắng ban mai
Ấm lòng giá lạnh u hoài buồn tênh
Phía đồi kia đá chông chênh
Người mang gánh khổ đi lên đỉnh trời
Giờ tôi mới hiểu được Lời
Yêu người chịu chết cho người phục sinh
Tay cứu khổ, chịu đóng đinh
Tay tôi nối tiếp cuộc tình viễn du…

LÒNG THƯƠNG XÓT

Nếu con có thực lòng thương xót
Xin Chúa thương mau giúp đỡ ai
Con tin Chúa nhận lời ngay
Thi ân giáng phúc, ra tay tức thì
Nếu con cứ nằn nì kêu khấn
Mà chẳng vì chút chạnh chút thương
Gọi là từ thiện phô trương
Thì đừng trách Chúa biệt phương trời nào
Vì lòng Chúa khát khao yêu mến
Hết mọi người nguy biến khổ đau
Tình thương đã sẵn tuôn trào
Không hề cạn kiệt chẳng bao giờ ngừng
Nếu tim con nhịp rung thương xót
Cùng nhịp rung tim Chúa xót thương
Thì con đi đúng con đường
Yêu rồi sẽ hiểu tận tường Tình Yêu
Chúa không tiếc nhận điều con khấn
Chỉ tiếc là con chẳng yêu ai
Chỉ khi con khẩn con nài
Vì yêu, Chúa sẽ đáp ngay lời tình
Chúa không cần, thông minh, trí tuệ
Cũng chẳng cần vô kể tài hoa
Chúa cần tình mến bao la
Cần lòng thương xót hải hà, vô biên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét